Phaùt taâm boà ñeà
Nhaát höôùng chuyeân nieäm

tinhkhongphapsu.vn

TRUYỆN THẦN TĂNG - TẬP NĂM - CHU SĨ HÀNH

TRUYỆN THẦN TĂNG

Soạn thuật: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Thích Tăng Hữu, Đời Lương
 

TẬP NĂM

CHU SĨ HÀNH
 

Chu Sĩ Hành người xứ Dĩnh Xuyên, xuất gia từ thuở niên thiếu, chuyên học Kinh Điển, thường giảng Kinh Đạo hành, cảm thấy văn ý u ẩn hẹp hòi, liền phát chí nguyện đi xa tìm cầu đại bổn. Đến nước Vu Điền ở phương Tây, được chánh bản bằng Phạm văn.

Đến lúc sắp trở về Lạc Dương, các học chúng nước đó tấu trình cùng vua rằng: Có vị Sa Môn ở đất Hán muốn đem sách của Bà La Môn để nhiễu loạn Kinh Điển chánh giáo, nếu không ngăn cấm vị ấy sợ rằng sẽ làm mê muội mọi người ở đất Hán.

Vua nước Vu Điền liền không cho Chu Sĩ Hành mang Kinh đi.

Chu Sĩ Hành rất đau xót tâm can, bèn xin lấy lửa thiêu đốt Kinh Để làm chứng. Nhà vua chấp nhận ý kiến đó, khi ấy, Chu Sĩ Hành chất củi trước điện để thiêu đốt Kinh.

Đến lúc nhóm lửa, Sĩ Hành phát thệ nguyện rằng: Nếu như đại pháp cảm ứng, đáng nên lưu truyền đến đất Hán thì Kinh sẽ không cháy, như kỳ không hộ mạng vậy.

Nói xong, đưa Kinh vào lửa, lửa tắt, mà Kinh không tổn hoại một chữ. Đại chúng vô cùng kinh sợ kính phục, đều gọi đó là có sự thần cảm. Và Sĩ Hành được đưa Kinh Đến Trung Quốc.

Về sau, Chu Sĩ Hành viên tịch tại nước Vu Điền, thọ tám mươi tuổi.

Sau khi trà tỳ lửa đã tắt hết mà thi thể vẫn còn nguyên vẹn, mọi người đều lấy làm kinh lạ, mới cầu nguyện rằng: Nếu thật đắc đạo, theo pháp nên hủy bại. Chu Sĩ Hành ứng theo lời cầu xin ấy mà vỡ vụn tất cả. Mọi người nhân đó mà lượm nhặt di cốt xây dựng tháp cúng dường.

***