Phaùt taâm boà ñeà
Nhaát höôùng chuyeân nieäm

tinhkhongphapsu.vn

TRUYỆN THẦN TĂNG - TẬP SÁU - HA LA KIỆT

TRUYỆN THẦN TĂNG

Soạn thuật: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Thích Tăng Hữu, Đời Lương
 

TẬP SÁU

HA LA KIỆT
 

Ha La Kiệt, không rõ là người thuộc dòng họ gì. Xuất gia từ thuở thiếu thời, tụng Kinh đến hai trăm vạn lời. Tánh rỗng rang tĩnh lặng, giữ giới thanh tiết, giỏi trù biện, đẹp dung sắc. Thường hành hạnh Đầu Đà, riêng ở một mình trong núi rừng hay đồng nội.

Năm Thái Khang thứ 288, thời vua Vũ Đế, nhà Tây Tấn, Ha La Kiệt tạm đến Lạc Dương. Bấy giờ, gặp lúc dịch bệnh, người chết liên tục, Ha La Kiệt chú nguyện chữa trị, mười phần lành được tám, chín phần. Đến năm Nguyên Khang thứ một 291 đời vua Tuệ Đế cũng thuộc Tây Tấn, mới đi Tây Vực, Ha La Kiệt dừng ở núi tại một thạch thất, thường luôn tọa thiền.

Ở thất đó cách nước rất xa, người thời bấy giờ muốn khai mở khe suối, Ha La Kiệt bảo rằng: Không cần phải cùng khổ nhọc.

Bèn tự đưa chân trái ấn vào vách đá phía Tây của thất, vách đá lỏm mất chừng ngón tay. Chân vừa cất khỏi, nước từ trong tuông theo ra, trong mát ngọt thơm, chảy suốt bốn mùa không dứt. Mọi người đều đến lấy dùng được hết sự đói khát, dứt trừ được bệnh tật.

Đến năm Nguyên Khang thứ tám - 298, Ha La Kiệt đoan nhiên an tọa thị tịch, chúng đệ tử y theo quốc pháp mà cử hành lễ trà tỳ. Qua nhiều ngày thiêu đốt mà nhục thể vẫn còn ngồi trong lửa trọn không cháy hết, mới xin thỉnh trở về lại tôn trí trong thạch thất.

***